No title



Tâm đơn giản, cuộc sống cũng trở nên giản đơn, rồi hạnh phúc sẽ tự sinh sôi.

Tâm tự do, cuộc sống cũng trở nên tự tại, đến đâu cũng tự tìm thấy niềm vui. 

Lúc đắc ý cần xem nhẹ, khi không như ý hãy nghĩ thoáng. 

Cuộc đời có rất nhiều thứ có thể buông bỏ được. 

Chỉ có buông xuống được thì mới cầm lên được.

Khoan dung hơn một chút, rộng lượng hơn một xíu, vẫy vẫy tay, cười một cái, hết thảy những chuyện không vui đều sẽ trở thành quá khứ.

Nước mắt nên dành cho người xứng đáng, chứ không phải hơi tí là chảy tồ tồ ra.

Vì một lời nói của người khác mà ảnh hưởng đến tâm trạng bản thân cả ngày, có đáng không?

Đi làm, đi học ức chế stress là về nhà có thể dồn bức xúc lên người thân đó hả?

Gặp chuyện khó khăn hơi tí là chán nản, buồn bã, bỏ cuộc luôn. Thế thôi, lại về với cái máng lợn đi cho nó lành.

Người khác đối xử tồi với mình không có nghĩa là mình phải làm y hệt với họ như vậy. Ví như mình thấy con chó sủa "Gâu gâu", thế mình cũng đứng đấy "Gâu gâu" luôn hay sao? Ăn miếng trả miếng không phải cách xử sự của kẻ khôn.

Tâm trạng có lúc lên lúc xuống nhưng không có nghĩa bạn được lấy nó ra ngụy biện cho hành động của mình. Vì hôm nay buồn nên thế này .... Hôm nay chán nên thế kia. Ai mà đi hầu hạ được cảm xúc sáng nắng chiều mưa của người?

Lớn rồi, làm chủ cảm xúc bản thân đi. Nếu không, cả đời bạn mãi chật vật thôi!

Post a Comment

Previous Post Next Post